Bài viết rất thú vị vận dụng bài học từ bóng đá của anh Nguyễn Đức Sơn (BrandSon), CEO of RMA, đăng trong Group FB Quản trị và Khởi nghiệp.
Vậy là lời nguyền Champion League đã bị hoá giải.
Quá nể bố già Perez. Có lẽ chưa có ông chủ các doanh nghiệp bóng đá khổng lồ nào ở châu Âu sánh được với Perez. Về sự quyết đoán vô cùng tàn nhẫn nhưng hết sức hiệu quả.
Del Bosque râu kẽm hiền lành bị ra đường ngay sau khi đưa Real vô địch C1.
Số phận tương tự giáng xuống quý ông của bóng đá Ý là Carrlo Ancelotti dù ông là tác giả của Decima. Nên nhớ dàn sao Real, đặc biệt là Ronaldo, cực nể và yêu Carlo. Kệ. Perez cần người trị quyền lực Barca. Và Mourinho đã về. Real dưới thời Mourinho là một Real kỵ với Barca nhất. Át vía Barca nhất. Nhưng vì thiếu C1, đến lượt Mou chung số phận với các tiền bối.
Các siêu HLV có thể thư giãn đôi chút ở đâu chứ không phải ở Real. Thay đổi liên tục để liên tục ở đỉnh cao. Mỗi chữ Change thôi nhưng chỉ có bố già Perez hành động vì nó một cách triệt để nhất. Thế mới có một Real như chúng ta đã thấy. Không hiểu sao (và là điều thú vị) Kền kền Trắng giá trị thương hiệu vẫn nằm dưới số 1 Man United (kết quả đánh giá mới nhất của KPMG).
Tối qua một lần nữa Zidane lại làm cho cả thế giới túc cầu giáo nghiêng mình. Quá kinh.
Thế nhưng đối với Perez ông ta có lẽ đang nghĩ đến mùa sau cần change cái gì tiếp. Và Zizu cũng chỉ là cái mắt xích mà bố già có thể gỡ xuống bất cứ khi nào.