Khi thị trường đóng băng đầu tư vào các dự án đất nền chờ tăng giá bán kiếm lời là một việc vô cùng khó khăn.
Nhiều người vay nợ ngân hàng đầu tư thì thua là điều cầm chắc trong tay. Chính tôi cũng rơi vào tình cảnh này khi đầu tư vào một dự án đất vùng ven TPHCM nhưng rất may mắn tôi không phải vay nợ ngân hàng.
Tôi nghĩ : THỊ TRƯỜNG KHÓ KHĂN KHÔNG CÓ NGHĨA CƠ HỘI CŨNG ĐÓNG BĂNG THEO?
Khi được công ty A chào mời một dự án khá hấp dẫn tôi được hướng dẫn tham quan dự án với quy mô đầu tư cụm các nhà máy của khu công nghiệp đã hoạt động. Dự án đối diện khu công nghiệp hàng chục hàng công nhân theo lời tư vấn của nhân viên chào bán thì tương lai thật sáng sủa. Nhưng đảo một vòng tôi nghĩ cũng vẫn rơi vào tình cảnh nằm chờ như lô đất trước đây mà thôi. Đất nền ở đây cũng khó mà tăng giá nhanh được khi thị trường đang đóng băng thế này. Bds có nguy cơ rớt đáy.
Nhưng khi đứng quan sát dòng người tan ca từ trong các nhà máy của khu công nghiệp tỏa ra tôi thấy họ vội vã ra về một cách tất bật. Và dòng người đó gần như di chuyển theo một hướng về phía khu dân cư gần đó nơi ấy có một khu chợ chiều mọc lên phục vụ cho nhu cầu của họ.
Cậu môi giới đã cố tình đưa tôi đi vào giờ trễ để tôi chứng kiến cảnh tan ca mà nhìn thấy tiềm năng khu đất đối diện để có thể đầu tư. Nhưng theo quan sát của tôi. Công nhân chỉ vào nhà máy làm việc. Khu đất dự án chỉ lác đác vài căn nhà của chủ dự án xây lên phục vụ cho việc kinh doanh dự án, nhà dân và các dịch vụ cũng xuất hiện nhưng hầu như những công nhân của khu công nghiệp không hề sử dụng mua hay bán gì mọi thứ ở đó cả. Tôi bảo cậu môi giới:
– Chúng ta đi theo dòng người này nhé.
Cậu hỏi tôi:
– Để làm gì vậy cô?
Tôi cười bảo cậu:
– Đi theo cho biết họ đi đâu, về đâu thôi mà.
Thắc mắc vậy nhưng cậu vẫn đưa tôi đi theo và giải thích:
– Họ đi về khu chợ ở khu dân cư họ ở trọ xung quoanh khu đó cô ạ.
Và chúng tôi theo dòng người vội vã hối hả đến khu chợ, họ mua vội vã những đồ dùng thiết yếu cho sinh hoạt hàng ngày và thực phẩm cho bữa ăn gia đình.
Tôi đi loanh quanh khu chợ và bài học của thầy chỉ dạy tôi khi xưa xuất hiện: ĐỊA ĐIỂM – GIÁ THÀNH – SẢN PHẨM = ?
Tôi hỏi cậu môi giới:
– Đất khu chợ này bao nhiêu?
– Đắt gấp 3 lần đất dự án cô ạ mà cũng không còn.
– Vậy đất trên con đường từ chơ đi vào dự án thì sao?
– Ở đó là đất của dân con không biết giá. Nhưng sao cô không mua ở dự án cho có tương lai. Đất của dân hạ tầng cơ sở đâu có gì, làm sao bằng của dự án đầu tư?
– Nhưng cô muốn mua ở đây. Gần chợ, hạ tầng chưa cần thiết. Vả lại chưa có gì giá sẽ đỡ hơn.
Ngày mai con tìm cho cô một lô nhé. Không cần lớn vài chục m2 là được vì cô cũng ít tiền.
Cậu gật đầu: Dạ nếu cô muốn con kiếm cho, mai con gọi cho cô nhé. Địa điểm con đường này phải không cô?
Tôi gật đầu. Và đúng hôm sau chuộng diện thoại reo:
– Cô ơi con kiếm cho cô được miếng đất rồi. Giá khá rẻ nhưng nó chỉ rộng bằng phân nửa đất dự án thôi cô ạ.
Mà vị trí không được đẹp lên họ mới bán giá rẻ vì nó đối diện cái đình cô có kiêng không? Vì nhiều người kiêng nên chủ đất không bán được chứ giá đó quá ” bèo ” đó cô. Giấy tờ thì ok cô ạ.
Sau khi lên coi lại mảnh đất tôi cũng nghĩ nó khá rẻ. Giấy tờ đầy đủ và còn được chủ đất bao luôn cả xây dựng nữa. Tôi quyết định mua và nhờ chủ đất thuê xây dựng cho luôn một căn nhà cấp bốn tính ra cả tiền mua đất và tiền xây nhà mới bằng tiền mua lô đất của dự án tuy nó chỉ nhỏ bằng một nửa nhưng như thế là quá đủ cho mục đích sử dụng của tôi.
Sau khi nhận nhà tôi bèn mở ra một tiệm tạp hóa ở đây thuê một nhân viên bán hàng và mua từ thành phố tất cả những mặt hàng nhu yếu phẩm cho công nhân từ hàng tồn kho của các công ty tôi bán với giá khuyến mãi phục vụ cho nhu cầu của công nhân. Và tiệm tạp hóa đắt hàng thật sự khi treo bảng giá mọi mặt hàng đều được khuyến mãi.
Tôi kinh doanh được 3 tháng thì treo bảng cho thuê tiệm tạp hóa vì ở thành phố không có thời gian quản lý. Và ngay lập tức có người thuê chỉ sau một ngày treo bảng. Tôi sang tiệm và hướng dẫn họ kinh doanh, lấy mối hàng và cho thuê nhà với giá “dễ thở” để họ làm ăn và đây là một cặp vợ chồng từ ngoài Bắc di cư vào họ cũng chịu khó chăm chỉ buôn bán lên tiệm càng đắt hàng hơn.
Và khi hết hạn hợp đồng nhà thay vì kí hợp đồng mới thì họ lại đưa ra đề nghị tôi bán cho họ căn nhà đó vì họ làm ăn ở đó cũng hợp, trời thương nên cũng có đồng ra đồng vào. Tôi cũng chưa có ý định bán ngay lúc đó vì bds đang sinh lời nhưng nghĩ cũng thương họ nghĩ lại hoàn cảnh mình khi xưa tôi đồng ý bán cho họ căn nhà và bảo để tôi tham khảo giá rồi trả lời nhưng tôi thật bất ngờ:
– Không cần tham khảo đâu ạ vợ chồng em biết chị mua hết bao nhiêu, xây bao nhiêu, chị bỏ tiền ra kinh doanh chị phải có lời chứ ạ. Chị đã tạo dựng ra công việc kinh doanh giúp cho tụi em bây giờ tụi em đủ sức trả cho chị số tiền như vầy…. chị thấy có được không? Tụi em biết chị cũng thiệt tình thương và giúp tụi em chúng ta hiểu nhau quá rồi. Nếu không được thì chị cứ nói tụi em sẽ lo liệu ạ.
Một cuộc mua bán bds đây sao? Người mua tự trả giá!. Nhưng tôi nhẩm tính tôi đã lời gấp rưỡi số tiền đầu tư chưa kể số tiền cho thuê hàng tháng trong suốt hơn một năm qua. So với lãi xuất ngân hàng gấp rất nhiều lần và trong một thị trường đóng băng như vậy là quá tốt không cần đòi hỏi thêm gì ở họ nữa. Như vậy là quá đủ với tôi!
Và lời thầy tôi dạy luôn đúng: Hãy tạo ra giá trị cho bất động sản của mình và đừng bán khi nó đang sinh lời nếu không cần tiền. Nhưng với tôi: ĐỊA ĐIỂM – GIÁ THÀNH – SẢN PHẨM = THÀNH CÔNG. Và tôi luôn nằm vào tình thế ngoại lệ trong các lần giao dịch mua bán nhà.
Bài viết của cô Dung Mai đăng trong Group FB Quản trị và Khởi nghiệp.