Bài viết của cô Mai Dung đăng trong Group FB Quản trị và Khởi nghiệp.
Hôm qua mấy bạn ở Gr QT&KN đến thăm tôi và muốn tôi chia sẻ cho các bạn về kĩ năng bán hàng. Tôi nghĩ lý thuyết các bạn học nhiều rồi. Để các bạn trải nghiệm thực tế sẽ nhẹ nhàng và thấm hơn. Tôi bảo các bạn:
– Hôm nay cô cháu mình đi thực tế nhé. Nhân tiện có hội chợ nông sản Miền Đông Nam Bộ đang tổ chức tại công viên Lê Văn Tám. Cứ đi ra ngoài sẽ có khối cái để các con học.
Thế là cô cháu tôi đi hội chợ nông sản nhưng nông thì ít mà sản phẩm khác thì nhiều.
Rẽ vào gian hàng bánh rau chùm ngây. Cô nhân viên bán hàng mời cô cháu ăn thử. Tôi hỏi cô bé:
– Bánh này để được bao lâu? Có cần bảo quản trong tủ lạnh hay nhiệt độ thường. Và ở đây không có ngày sản xuất làm sao biết bánh mới hay cũ?
Cô bán bánh trả lời:
– Con cũng không biết đâu ạ. Cái này phải hỏi người làm bánh cơ ạ.
Rồi gọi một cô bé khác gian hàng bên lại nháy cho nhau trả lời tôi:
– Bánh để khoảng 1 năm nếu bảo quản lạnh lâu hơn cô ạ.
– Nhưng có ngày sản xuất đâu mà biết hạn sử dụng.
Quay qua các bạn cô bảo hồi xưa cô học bán hàng sản phẩm điện lạnh của Hitachi. Là phải biết rất rõ về sản phẩm của mình thuộc lòng các thông số kĩ thuật tính năng nổi trội, công dụng cách sử dụng và bảo quản đồng thời phải nắm rõ luôn cả sản phẩm của các hãng khác để so sánh cho khách hàng thấy điểm mạnh của sản phẩm mình. Nếu không biết rõ về sản phẩm của mình thì không thể bán được hàng. Ngày nay người tiêu dùng thông minh hơn nhiều nên chúng ta càng phải hiểu biết nhiều hơn.
Tiếp tục mấy cô cháu vòng qua một quầy bán bàn ủi cầm tay. Tôi định tìm hiểu mua một chiếc, vừa đưa tay chưa kịp nhấc bàn ủi lên coi thì 2 cậu nhân viên đang chúi đầu chơi game hay coi phim thì phải quay sang nói lớn: Cái này khó sử dụng lắm phải có hướng dẫn, cô không sử dụng được đâu, đừng đụng vô…
Mấy cô cháu chưng hửng. Tôi hỏi lại:
– Cô nghĩ nó dễ sử dụng chứ khó làm sao cô sử dụng được mà mua? (thực ra nhà tôi cũng có dùng loại này rồi) rất dễ sử dụng và nhẹ nhàng. Tính mua thêm cái nữa cho con gái để trong phòng mà nghe câu này thôi đi luôn. Mấy cô cháu ngạc nhiên sao họ bán hàng kiểu gì thế nhỉ? Họ không cần khách hàng cũng chẳng cần bán. Chắc chỉ thuê người giữ hàng khỏi bị mất cắp thôi. Vậy thuê gian hàng hội chợ làm chi? Chi phí đâu có rẻ!
Đi một hồi ghé quầy kem Tràng Tiền mua ăn cho nhớ hương vị của Hà Nội. Thấy giá khá rẻ hỏi kĩ người bán cho biết kem này sang nhượng tên thương hiệu thôi còn sản xuất ở đây. Đấy cũng là một hình thức kinh doanh các con tham khảo khi khởi nghiệp nhé.
Mệt rồi ngồi nghỉ chút trên ghế nói chuyên…. một cô bé mặc đồng phục xách cái xô đựng mấy lon nước ngọt được giới thiệu là của Malaysia:
– Cô xin lỗi nhé cô không dùng nước ngọt, nếu con mời cô mua nước tinh khiết thì được.
Nhưng cô bé vẫn năn nỉ và cố giới thiệu về sản phẩm của mình để chứng minh nó ít đường không ảnh hưởng sức khỏe … khi tôi hỏi:
– Con bán hàng cho công ty nào vậy?
Cô bé giới thiệu:
– Con ở công ty A có gian hàng ở kia nhưng vắng khách tụi con phải đi mời khách cô và các anh mua giúp con 1 lon cũng được vì hôm nay là ngày đầu tiên con tập sự đi bán hàng.
Một bạn đi cùng tôi bảo:
– Thôi anh mua dùm em một lon vì nãy giờ em đã nói chuyện với cô cháu anh. Nhưng chả lẽ lại một anh uống mà em chỉ có 2 lon trong xô thôi. Thế là mỗi anh cầm 1 lon em còn cái xô không.
Tôi bảo:
– Các con thấy không, một nhân viên được đào tạo dù chỉ mới ngày đầu tiên thôi nhưng các con thấy thái độ tiếp thị và cách bán hàng của họ khác xa 2 anh chàng bán bàn ủi kia. Nếu 2 anh chàng đó mà như cô bé này thì sản phẩm của họ đã trong tay mình rồi. Mà nếu cô bé bán nước ngọt này mà có kinh nghiệm một vài năm không chừng các con mua luôn cả cái xô cũng nên.
Chỉ dạo một vòng quanh hội chợ đã có bao nhiêu điều để các con học rồi đó. Hãy chịu khó ra ngoài tìm hiểu và quan sát thực tế rất nhiều thứ để các bạn học đúng không?
Các doanh nghiệp mất một chút chi phí và thời gian đào tạo nhân viên cho tốt mới có hiệu quả tốt và sẽ tránh được tình trạng thuê nhân viên bán hàng thực ra họ chỉ giữ hàng và không cần khách hàng.