Bài viết của anh Võ Hùng, Founder Xe đạp Xanh, đăng trong Group FB Quản trị và Khởi nghiệp.
Thú thật với các bạn là tôi cũng đã thất bại nhiều phen tưởng không thể ngóc đầu lên nổi nữa kể từ khi quyết định đi theo con đường khởi nghiệp này. Nhưng sau 17 năm khởi nghiệp, thất bại 4 lần mà tôi… vẫn còn sống đời doanh nhân và tràn đầy nhiệt huyết thì tôi nghĩ con đường khởi nghiệp quả là rất thú vị, đáng để dấn thân cho bất kì ai có tố chất phù hợp.
Thành quả lớn nhất của tôi sau 17 năm chẳng có gì ngoài chuyện xém trở thành triệu phú đô la. Xém chút nữa thôi chứ chưa được. Tôi không dám so sánh với những doanh nhân thực thụ vì tự biết rõ mình xuất thân từ nông dân, tư duy cho đến cách làm đều dính lấy cái nghèo. Cố thay đổi lắm thì cũng phải mất nhiều năm dài. Nhưng như người ta nói: non sông dễ đổi bản tính khó dời, cái nghèo trong tiềm thức nó rất khó đuổi đi, đôi khi thấy mình như nạn nhân của cái nghèo dai dẳng.
Nhưng điều đó chỉ trở thành vấn đề khi bạn so sánh tiền tài vật chất với người khác. Khi bạn bắt đầu phát hiện ra thiên phú của mình thì câu chuyện khởi nghiệp của bạn sẽ rẽ hướng sang một con đường mới mẻ hoàn toàn. Tiền bạc, sự thành công, danh tiếng bỗng chốc trở thành thứ yếu. Bạn tìm ra thiên phú tức là bạn tìm thấy sân khấu của chính mình và biểu diễn ở sân khấu của chính mình thì ai có thể sánh nổi với bạn! Điều tuyệt vời nhất chính là bạn sẽ thể hiện điều gì đó thực sự phi thường trên sân nhà của bạn. Bạn thực sự trở thành nghệ sĩ điêu luyện.
Trong suốt những năm qua sau khi nhận ra vấn đề nền tảng đó, trong bản kế hoạch của mình tôi gạch bỏ đi một mục mà trước kia tôi rất coi trọng: phân tích đối thủ. Tôi thôi không phân tích đối thủ nữa, đó chính là sự tôn trọng tối đa mà tôi dành cho họ. Họ làm gì thực sự không còn quan trọng đối với sự nghiệp của tôi, bởi vì tôi nhất định sẽ làm khác. Làm khác thì không đụng chạm, mà không đụng chạm thì không thể gọi là đối thủ được. Tôi có cách riêng của mình, tôi có tài năng riêng của mình và tôi sẽ biểu lộ theo cách không một ai có thể bắt chước.
Hơn thế nữa, khi chúng ta bắt đầu tôn trọng sự khác biệt thì cũng chính là lúc chúng ta tìm thấy chất lượng cuộc sống thực sự. Không một ai có thể điều khiển bạn theo ý họ. Bạn có thể mua một chiếc ô tô cũ 200 triệu và bỏ ra 2 tỉ để độ chiếc xe đó thành thứ mà bạn thích. Bạn có thể rong ruổi cả tháng hoặc nhiều tháng ở đâu đó trên thế giới này chỉ để tìm một cảnh giới khác của tâm hồn! Bạn có thể vùi đầu làm việc không biết mệt mỏi để hiện thực hóa một ý tưởng vớ vẩn của chính bạn. Nhưng bạn không bao giờ gục ngã dù cuộc sống có quẳng cho bạn những thất bại ê chề và nhục nhã.
Nếu bạn bắt đầu sống với thiên phú thì một bình diện khác của cuộc sống sẽ mở ra. Ở đó lòng tự tôn của chúng ta đạt tới đỉnh điểm. Chỉ với việc hoàn thiện thiên phú của mình, chúng ta đang đóng góp vào việc làm đẹp cho cả thế giới. Vẻ đẹp của sự trưởng thành cá nhân chính là tác phẩm tuyệt vời nhất mà tôi đã may mắn từng được chứng kiến nhiều lần. Đó thực sự là bầu cảm hứng có thể làm rung động sâu sắc cả những kẻ xấu xa nhất của thế giới này.
Bởi vậy tôi đã thôi nghĩ quá nhiều đến vật chất và mức độ của sự thành công. Tôi quan tâm nhiều hơn đến cái riêng của chính mình. Khi tôi tìm thấy nó, tôi cảm thấy như cá gặp nước. Khi cá gặp nước, cái vẫy đuôi của nó cũng có thể trở thành ý tưởng cho một họa sĩ tài năng. Cá ở trên bờ nếu giỏi không chết thì cũng chỉ là con cá ngoi ngóp mà thôi.
Tôi đủ dài trải nghiệm để gặp hàng trăm người đeo đuổi sự thành công, đuổi theo tiền tài, vật chất, sự nổi tiếng… Tôi thấy họ đều có vấn đề to lớn với chính cuộc sống của họ. Họ không thể vui vẻ thực sự. Họ luôn tìm kiếm gì đó ở tương lai còn chưa tới. Họ không đủ khả năng để làm hiển lộ thiên phú của chính họ. Hãy nhớ càng theo đuổi thành công thì càng làm thui chột thiên phú. Bi kịch nhỉ!
Khi cầm micro và hát một bài, nếu bạn lo rằng khán giả có vỗ tay hay không thì chắc chắn bạn không thể thể hiện bài hát đó một cách tuyệt đỉnh. Bạn hãy làm hết mình còn sự reo hò của khán giả chỉ là kết quả sau đó mà thôi. Tất nhiên ca hát phải là thiên phú của bạn, còn không thì có thể chỉ là Chaien đang… hết mình!!!
Khi khởi nghiệp, càng muốn thành công bạn lại càng lánh xa thành công. Ngược lại, càng xả thân với sự nhận thức tối cao về thiên phú của mình, bạn lại càng dễ dàng tiến tới thành công. Hay hơn nữa là sự thành công đó rất đẳng cấp, rất riêng biệt, rất khác biệt. Khởi nghiệp như một nghệ sĩ thực thụ tấu lên khúc hòa tấu rung động lòng người!