Mỗi ngày tại Ấn Độ, có 23 triệu người đi lại trên mạng lưới đường sắt dài 65.000 km này. Đây là một trong những mạng lưới đường sắt lớn nhất thế giới nhưng đường sắt Ấn Độ đến nay vẫn cũ kỹ và không được đầu tư gì nhiều.
Có rất nhiều “miệng ăn” nhưng dịch vụ cung cấp thức ăn lại gần như bị bỏ ngỏ, chỉ có 6% chuyến tàu đường dài có cung cấp thức ăn cho hành khách. Và cho dù có phục vụ ăn uống, nhiều người vẫn thích tự mang theo đồ ăn đi thay vì nhìn vào thực đơn.
Đối với nhiều hành khách bản địa, các bữa ăn phục vụ trên tàu không những hiếm mà còn là một trải nghiệm “kinh khủng”. Do vậy, các dịch vụ đặt thức ăn qua mạng cho khách đi tàu đang được dịp nở rộ và phát đạt tại đây.
Nhờ vào ứng dụng điện thoại, hành khách có thể gọi đồ ăn đến phục vụ tận chỗ ngồi của mình. Nắm bắt tình hình, các thương hiệu toàn cầu và quán ăn địa phương tại Ấn Độ bắt đầu nhảy vào thị trường này. Các nhà hàng cung cấp các bữa ăn được đặt trực tuyến thông qua một công ty dịch vụ giao nhận thức ăn.
Đôi khi họ cũng gặp phải những sự cố không mong muốn như khi khách bị lỡ chuyến tàu nhưng không hủy đặt hàng, họ phải tìm khách hàng thông qua số ghế nhưng không có…
Do chất lượng internet kém nên khách hàng cũng có thể đặt bữa ăn bằng tin nhắn hoặc gọi điện trực tiếp.
Lãnh đạo đường sắt Ấn Độ cho biết sẽ cho xây dựng các khu nấu ăn tại các nhà ga lớn để giúp các công ty chuẩn bị và phục vụ bữa ăn trực tiếp cho khách, điều mà thực khách và giới kinh doanh rất mong đợi.